Đây không phải lần đầu tiên Linh vào nhà nghỉ cùng Tuấn nhưng là lần đầu tiên, cô chống cự đến cùng để không cho anh được thỏa mãn.
Linh yêu Tuấn, nhưng cô không thừa nhận vì cô biết Tuấn không yêu cô, Tuấn chỉ coi cô như người thay thế, cần cô mỗi khi có “nhu cầu”. Tuấn cứ nghĩ rằng, Linh đến với anh cũng chỉ vì cái ham muốn đó bởi cô thường rất lạnh lùng khi bên anh rồi lâu lâu lại thông báo với anh rằng cô đã có người yêu, chuyện của hai người tạm gác. Tuấn không biết rằng, Linh thuộc mẫu con gái rất chung thủy trong tình yêu nhưng chỉ ở thời hiện tại. Nghĩa là, khi đã yêu ai, cô không bao giờ 2 lòng. Tiếc rằng, chuyện tình cảm của Linh rắc rối, luôn chẳng được lâu bền.
Và lần đầu của Linh với Tuấn vì một lí do rất đơn giản “dạy anh hôn trong … nhà nghỉ”. Linh che dấu tình cảm thật dành cho Tuấn bằng thái độ thờ ơ khi nói “sau người thứ nhất thì tất cả đều là thứ hai”. Có lẽ, Tuấn nghĩ Linh lăng nhăng và hư hỏng lắm. Kì thực, Tuấn luôn là người thứ 2 dù Linh đã tuyên bố đã yêu khoảng 4,5 người kể từ khi quen Tuấn. Lần thứ nhất, như bao cô gái nhẹ dạ cả tin khác, Linh dành cho một người không đáng được tận hưởng.
Tuấn không giỏi “lên giường” như người thứ nhất của Linh, không làm Linh thỏa mãn và điều đó thường khiến Tuấn xấu hổ. Sau lần đầu cùng Tuấn, lâu lâu, họ lại hẹn hò nhau như thế, đa phần là Tuấn chủ động cũng có một vài lần Linh gợi ý và cũng không ít lần Linh từ chối. Có những lần miễn cưỡng, nhưng rồi Linh vẫn đồng ý.
Đôi khi, Linh ngụy biện, cứ duy trì như thế này cũng chẳng sao, mình cũng là con người, cũng có nhu cầu và điều đó không có gì xấu xa. Nhưng thực lòng, Linh vẫn dành cho Tuấn một tình cảm đặc biệt, nó không thể được gọi là tình yêu cũng chỉ bởi Tuấn không yêu Linh. Đã trải qua nhiều cuộc tình, Linh biết, Tuấn là người phù hợp nhất để cô lấy làm chồng. Tuấn có tài nhưng chưa phát huy hết khả năng. Từ nhỏ anh đã nổi tiếng học giỏi, hiện tại, anh đang hoàn thiện khóa học thạc sỹ kinh tế. Hai nhà lại gần nhau, biết khá rõ về nhau. Thật không may, Tuấn không yêu Linh và lại càng không muốn lấy Linh làm vợ. Thế mà, Linh vẫn hi vọng.
Một sự hi vọng rất ngây thơ dù cô cũng đã khá trải nghiệm rồi: Đổi tình dục lấy tình yêu. Linh vẫn tin, một ngày, Tuấn sẽ nghiện làm tình với cô và chuyển dần sang yêu cô. Nhưng đã hơn 1 năm, ngoài những cử chỉ thân mật trong nhà nghỉ, Tuấn tuyệt nhiên không đụng chạm gì tới Linh khi cả hai đi ăn hay ngồi trên xe. Thậm chí, tránh gặp Linh ở đám đông và chưa bao giờ đi chơi với một nhóm bạn cùng Linh. Có lúc còn phũ phàng “em giới thiệu ai đó cho anh đi, đã đến lúc anh phải lấy vợ rồi mà”. Khi Linh tỏ ra khó chịu thì Tuấn lại giễu cợt “Em ghen à?”.
Rồi Linh gặp Hùng. Hùng đẹp trai, ăn nói có duyên. Cô rất thích trò chuyện cùng Hùng. Những ngày cuối tuần, họ thường chat với nhau tới 3 giờ sáng. Và đặc biệt, cô nhận thấy sự chân thật từ Hùng khác hẳn với những anh chàng giàu có, công tử mà cô đã hẹn hò. Nhiều khi Linh cũng tự hỏi hay tại Hùng nghèo nên cô mới có cảm giác đó. Nhưng thời gian, càng khiến cô hiểu rõ hơn, Hùng thực sự rất chân thành.
Linh là một cô gái thực tế. Cô là trưởng phòng marketing của một công ty truyền thông nhưng quản lý toàn bộ nhân viên của các phòng ban, bộ phận khác. Những người theo đuổi cô đều là những anh chàng có tiền đồ, sự nghiệp. Linh tự thấy mình tham lam. Vừa muốn một anh chàng giàu có, tài giỏi, biết ăn nói lại muốn cả bề ngoài tươm tất, dường như, cô đang đi tìm một phiên bản hoàn hảo. Những phiên bản ấy, nếu có gặp thì hoặc họ đã có vợ hoặc họ không thích cô hoặc chỉ là những kẻ mua vui qua đường. Cô tài giỏi, tính tình dễ mến, thông minh và nhan sắc tuy không phải hàng xuất sắc nhưng cũng xinh xắn dễ thương.
Mơ ước về một chàng trai như thế, Linh thực sự không hiểu nổi mình khi thấy dường như cô đang yêu Hùng và yêu rất thật. Một cô gái thường ngày hay soi xét nhân viên, thích sử dụng những dịch vụ cao cấp, thích ngồi sau xe đẹp và thích khoe mẽ về những chiến tích tình yêu là giám đốc công ty nọ, trưởng phòng công ty kia lại hẹn hò với một anh chàng … đi bộ. Hùng đang tham gia một khóa đào tạo vừa học vừa làm, công việc của anh hiện tại chỉ được xếp vào hàng lao động phổ thông mặc dù kiến thức của anh khá rộng nhưng vì bất mãn với cuộc sống, anh đã từ bỏ nhiều cái tốt đẹp mà hiện tại đang là rào cản cho tình yêu của anh với Linh. Hùng không có xe. Linh lại cực ghét đi chơi với bạn trai mà phải đi xe của mình. Buổi tối đó, họ hẹn nhau sau một tuần không gặp mặt. Linh để xe lại công ty, bước lên xe bus và 2 người đi dạo bờ hồ. Hùng luôn nắm chặt tay Linh, khi sang đường thường dìu cô đi rất cẩn thận. Hùng nhẹ nhàng hôn lên môi cô, vuốt má cô và lại dắt tay cô đi tiếp những vòng hồ. Cứ thế, Linh đắm chìm trong tình yêu dịu nhẹ. Thứ tình yêu mà cô nghĩ rằng chỉ có ở thời học sinh, sinh viên. Cũng không ít lần, Linh tự hỏi, mình đang yêu thật sao? Không những cô đang yêu mà còn yêu rất cuồng nhiệt. Điều đó thể hiện ở nụ hôn dài không ngớt cô trao cho Hùng khi tạm biệt, ở cái ôm thật chặt và những tin nhắn dịu ngọt hằng đêm mà không bị cô xếp vào hàng "sến, chuối". Không sai. Linh đã yêu Hùng không cần biết đến ngày mai.
2 tuần gần đây, Tuấn thường rủ Linh đi ăn trưa. Tuần đầu, họ chỉ ăn trưa và uống nước rồi ai về nhà nấy. Tuần này, sau khi ăn trưa xong, Tuấn trở thẳng Linh tới nhà nghỉ mặc cho Linh ngồi sau giãy giụa không nghe. Bước vào nhà nghỉ, Linh nghĩ, hôm nay cô cần cho Tuấn nhận ra một điều.
Lên tới phòng, Tuấn lột hết quần áo và đi vào phòng tắm như mọi khi. Khi tắm xong, thấy Linh nằm im, chăn đắp kín tận cổ, Tuấn hơi ngượng ngùng, chống tay ngả dài trên giường nhìn Linh. Thấy anh trần truồng, sợ anh lạnh, Linh bảo Tuấn nằm xuống đắp chăn. Tuấn nằm bên cạnh Linh, choàng tay qua đầu cho cô gối như mọi lần nhưng Linh không nhấc đầu. Tuần đành bỏ tay xuống bên dưới, tay còn lại choàng qua bụng Linh và bắt đầu những cử chỉ mơn trớn. Linh nghiêng người quay lưng về phía Tuấn, nắm chặt lấy tay anh không cho cựa quậy. Tuần dùng tay còn lại đưa xuống bên dưới từ phía sau. Linh bật người lại, 2 tay nắm chặt 2 tay Tuấn rồi vứt mạnh trả về phía anh.
Ảnh minh họa
Hành động này không làm Tuấn quá bất ngờ. Vài lần bị gượng ép trước, Linh cũng thường hay tỏ thái độ như thế nhưng chỉ sau một hồi thì lại ngoan ngoãn để anh cởi bỏ hết và nhập cuộc còn sung hơn anh. Bởi thế, Tuấn không nản. Anh dùng tất cả các bộ phận trên cơ thể mình để tấn công Linh. Đầu thúc về phía Linh để hôn, tay sờ soạng phía trên ngực, chân kéo chân Linh giạng ra. Nhưng mỗi lúc Tuần càng trở nên khó hiểu khi Linh quyết chống trả và tỏ ra không mệt mỏi. Liên tục tránh môi Tuấn, tay giữ chặt tay Tuấn và 2 chân vắt chéo tạo thư thế cuộn thừng không sao tách nổi. Quả thực, Linh rất khỏe. Vật vã với Linh, Tuấn không sao thắng nổi. Tất nhiên, anh không dùng những hành động mạnh như những con “yêu râu xanh” khát dục vọng mà vẫn muốn bớt một chút sức lực để Linh tự nguyện.
3,4 lần như thế. Tuấn hiểu ra không thể dùng sức với Linh. Anh ôm chặt Linh và nói rằng chỉ muốn hôn thôi. Linh nói hôn cũng không muốn nữa và cương quyết không chịu “hợp tác” trừ việc để cho Tuấn ôm. Tuấn vẫn thử bằng nhiều cách nhưng không được, đành nằm vật ra giường, kéo Linh vào ôm trong lòng.
-Anh khó chịu lắm, em giúp anh cho ra được không?
-Không
-Em thật là độc ác
Linh không nói gì, nằm ép vào người anh, một tay để thẳng xuống dưới, 1 tay để trên ngực Tuấn, Tuấn nhiều lần cầm tay cô đưa xuống bên dưới, mục đích để cô nắm vào “cái của mình” nhưng Linh luôn phủi tay. Cũng có lúc, Tuấn hôn vào má Linh, đặt lên những cái thơm nhẹ nhàng, Linh cũng không chịu. Đến nước này Tuấn gần như van xin Linh “Em giúp anh cho “ra” đi. Em ghét anh đến thế sao? Lần này là lần cuối mà”, Linh vẫn lạnh lùng nói “Không”.
Một lúc sau đó, Linh mơ hồ thấy Tuấn ngáy ngủ và cô cũng ngủ. Có lẽ, cả hai chỉ thiếp đi được chừng 10 phút, Linh tỉnh dậy vì thấy nhột trên má. Tuấn đang hôn Linh, chỉ hôn những cái hôn rất nhẹ nhàng. Phần vì mệt, phần vì cũng thương Tuấn đang khó chịu trong người. Cô để cho Tuấn hôn, hi vọng, chỉ hôn thôi cũng sẽ khiến anh tống được cái thứ chất lỏng nhơ nhớp ấy ra ngoài, ngay cả khi anh phóng vào quần áo cô. Tuấn hôn Linh cũng cuồng nhiệt nhưng Linh không đáp trả, cô mím chặt môi và nghiến chặt răng, Tuấn không đưa lưỡi vào trong để tác động vào lưỡi Linh được. Anh hôn dần xuống cổ, tay sờ soạng trên ngực, Linh cũng không chống đối. Cô cảm nhận dòng chất lỏng trong người cô đã chảy ướt sũng chiếc quần lót mới thay nhưng vẫn không có cảm giác muốn ân ái. Vẫn để Tuấn loay hoay trên cơ thể mình, không cho anh cởi đồ và 2 chân vẫn vặn thừng kẹp chặt. Tuấn đã nằm úp lên cơ thể cô. “Cậu bé” của anh đã cứng đơ như chiếc chìa khóa dò dẫm để được đâm thẳng vào ổ khóa nhưng lại bị ngăn cách bởi 3 lớp vải và “cánh cửa” khép chặt bởi hai đùi. Linh không làm gì, vẫn nằm im với tư thế đó, mắt mở to nhìn lên trần nhà. Nếu căn phòng được kéo rèm hoặc có điện sáng, có lẽ, Tuấn sẽ phát hoảng vì thân thể cô lúc đó như một xác chết cứng đơ, kẹp chặt chân để bảo vệ vùng kín. Tuấn bất lực thực sự, nằm vật ra giường. Linh bật dậy và chốt hạ: “Đi về đi!”.
Tuấn kéo tay Linh nằm xuống, lặp lại những cử chỉ mơn trớn ban đầu. Linh vẫn đáp trả không thương cảm. Và lần này, Tuấn thực sự đầu hàng, anh cũng nói “đi về đi”.
Chỉ chờ có thế. Linh ngồi dậy, lấy dây cột tóc. Tuấn cũng uể oải bước dậy đi vào nhà tắm. Trong lúc Tuấn tắm, Linh cầm chìa khóa phòng và đi xuống trước, cô thanh toán tiền để cảm thấy đỡ ác với anh.
Lát sau Tuấn xuống, 2 người lặng lẽ trở về không ai nói với ai một câu. Chỉ một loáng là tới nhà Linh. Tuấn quay xe và phóng đi như bay sau khi Linh bước xuống, cô mệt mỏi đi vào nhà, rút điện thoại ra soạn tin nhắn: “Em chỉ ... lên giường với người em yêu” toan gửi đi rồi lại xóa. Cô nghĩ, anh sẽ chẳng bao giờ tin rằng trước kia cô “lên giường” với anh vì cô yêu anh chứ không phải vì ham muốn dục vọng, còn bây giờ, cô thực sự đã mất hết cảm giác với anh rồi. Sự hờ hững của anh đã làm khô héo trái tim cô. Và hiện tại, Hùng mới là người giúp cô phân biệt được đâu là thứ tình yêu thực sự cô cần.
Linh soạn lại một tin nhắn khác “Em cũng rất nhớ anh” rồi lưu vào nháp đợi tin nhắn từ Hùng sau đó cô sẽ rep lại. Ngày nào Hùng cũng nhắn cho cô “Hôm nay, anh rất nhớ em”.
No comments:
Post a Comment